TÍNH SÂN KHẤU TẠO SỨC HẤP DẪN NGHỆ THUẬT: TRƯỜNG HỢP TÁC PHẨM “VỰC TRẮNG”
DOI:
https://doi.org/10.70494/2354-0680.86Tóm tắt
Trong tranh Phục Hưng chúng ta luôn bắt gặp sự hiện hữu của các nhân vật, các câu chuyện (thánh tích), ở đó ẩn chứa những uẩn khúc, xung đột, hành động kịch tính… tạo nên triết lý nhân sinh và tinh thần nhân đạo tôn vinh vẻ đẹp con người. Gần đây, các game show ca nhạc đều xuất hiện xu hướng “sân khấu hóa” khi xây dựng tác phẩm mới hay làm lại các tác phẩm cũ. Tính sân khấu, bao gồm sự hợp lý nội tại, sự “xoắn bện” giữa các yếu tố: cốt truyện, nhân vật, đối thoại, xung đột, hành động… đã góp phần tạo nên sức hấp dẫn đặc biệt của tác phẩm nghệ thuật. Gần đây, trong “Vực trắng”, tập thơ vừa ra đời của Lữ Mai, tinh thần sân khấu đã lan tỏa trong câu thơ, trong cấu tứ, tạo nên một phong vị thời đại ở giọng thơ mới hôm nay.
Tài liệu tham khảo
Chekhov (2006), Cậu Vanhia (Lê Phát và Nhị Ca dịch), NXB. Sân khấu, H.
Nguyễn Huy Tưởng (2006), Vũ Như Tô, NXB. Sân Khấu, H.
Vũ Minh (2001), Thời gian và không gian sân khấu, Viện Sân khấu, Trường Đại học Sân khấu – Điện ảnh Hà Nội xuất bản, H.
Anhikst (2002), Lý luận kịch từ Aristot đến Lessin (Tất Thắng dịch), NXB. Văn học, H.
Lữ Mai (2024), Vực trắng (thơ), NXB. Hội Nhà Văn, H.
Tất Thắng (2009), Lý luận kịch, NXB. Sân khấu, H.
Pi Uy, Đạo diễn “The Piano” tiếc đã không để nhân vật nữ chính chết đuối, Dân trí